XtGem Forum catalog
FcZing.Mobie.In-Thế Giới Giải Trí Trong Tầm Tay
- Cài đặt ngay trình duyệt UC WEB 10.0 CR7 Hack Max Speed để lướt web, tải game, video...nhanh như điện xẹt, tiết kiệm 99,99KB
fczing.mobie.in

Wap Giải Trí Mobile


****
Home Forum Diễn đàn
Trình duyệt UC Browser
[Tải ngay][Hướng dẫn]
Chào Khách,Mozilla/5.0
Hãy giới thiệu đến bạn bè mình trang wap FcZing.Mobie.In giúp mình nhé!
 Minh Chủ Võ Lâm - Võ Hiệp Xưng Bá Võ Lâm
 Clip đẹp khó cưỡng
 Kho game khủng 2013
 Tuyển tập clip"nóng" 18+
Bookmark: #7JARJAD
http://ThanhDaik1.Mbox.Sh»Wap cập nhật Game OnlineGame Offline hay nhất, hot nhất
Đăng ký | Đăng nhập
Trang chủ > Truyện Tổng Hợp
Tìm kiếm | Tập tin chủ đề
[Truyện]Em Cô Ấy Và Chúng Ta
fczing Thanh Đá Tảng (Admin) [Off]
#1 2025-11-01/07:01
y cảm giác sợ sệt(VOzer nào là girl thì hiểu rõ cái cảm giác này như nào nhé)
Bày biện mọi thứ xong,bọn e ăn uống và chém gió.Câu chuyện xoay quanh các chủ đề như:ông thầy A dạo này yêu cô B,bà cô D sắp đi học thạc sĩ..bla bla…
Sau khi đưa tiễn 1 phần lớn các thứ lên đường,bọn em ngồi nhìn hồ và…im lặng!Cứ như thế rất lâu,em nghĩ bụng:chẳng lẽ cứ im lặng mãi sao??Ng ơi,nghĩ đi nào,tìm ra cái gì mà nói đi Ng….!
Sau 1 lúc vật lộn với ý nghĩ,e buột miệng:
Ngh nè,đây là lần đầu tiên Ng đi chơi với con gái á,lại đi 1 mình.
Bng:Hi,Ngh cũng vậy.Mà chỗ này đẹp thiệt,có máy chụp hình thì hay quá hén.
E:Ừ,Ng cố tình đưa Ngh ra đây để nói với Ngh 1 chuyện!
Gương mặt Bng ửng hồng lên:Nói gì hả Ng?Có gì mà phải mang lên tận đây zạ?
E xích lại gần bí ngô,nắm lấy bàn tay bé:Ngh à,Ngh có biết tc cũa Ng dành cho Ngh bấy lâu nay ko?
Bng:Ngh…Ngh…!(mặt bé hồng hết lên,dễ thương lắm ợ!Nói như bác Fang:”chỉ muốn cắn cho phát”)
E tới luôn:Nghi à…Nguyên…Y Nghi lắm,yêu từ cái nhìn đầu tiên năm ngoái kia!
Bng run rẩy:Nghi biết,Nghi cũng để ý tới Nguyên,nhưng ngại-với lại là con gái nữa!
E tung chiêu K.O:Nghi làm ng.y Nguyên nha!Nguyên hứa sẽ y thương Nghi,sẽ là người lau nước mắt cho Nghi mỗi khi Nghi khóc….!Nghi chịu hok?
Bng lí nhí:Làm như ngta mít ướt lắm ko bằng!
E ko nói gì thêm,kéo Bng vào lòng ôm thật chặt!Bé kêu khẽ:Nguyên làm Nghi khó thở quá à!
E nới lỏng vòng tay,cúi đầu xuống và…tìm lấy môi Bng!Từng chút,từng chút 1,chậm rãi nhưng chắc chắn…sau 30s môi em đã gần với…má Bng!thơm nhẹ lên má,rồi dần dần tìm đến môi….từng hơi thở nóng hổi của Bng phả vào mặt làm e rùng mình….!Bng hơi đẩy e ra,nhưng trước sức hút mãnh liệt của đôi môi,bé ôm chặt lấy em và….!
Tới đây thì các ý tưởng đen tối bắt đầu trỗi dậy trong các Vozer,nhưng em nói luôn rằng mà thì là:chưa có vụ học mấy môn Xã Hội ở đây nhé!Các thím lưu ý giúp em cái ợ!
Bé ngồi trong lòng em,nhìn xuống hồ,gió thổi nhẹ vừa đủ để tóc Bng bay bay….!
Chap6: Tạm xa nhau!
Kể từ ngày hôm đó,bọn em thân mật hơn, cứ mỗi giờ ra chơi là em lại lên chỗ bé...nhờ chỉ bài!Nhưng thật ra là kiếm cớ gần em nó 1 chút(không yêu thì chê ỏng chê eo,yêu rồi thì quen mùi quen tiếng,xa nhau 1 phút mà cứ ngỡ là 60s…lúc đấy bọn em là thế ạ!)
Học kỳ 2 trôi qua nhanh chóng,bọn em lao đầu vào các lớp củng cố kiến thức…ban đêm0.
Chính nhờ lớp phụ đạo này mà tình cảm bọn em ngày càng khăng khít,vì đây là cái cớ để em đưa Bng rong ruổi khắp các chốn mà lúc đó được xem là những vị trí vô cùng lãng mạn và lý tưởng cho các đôi trẻ tâm sự cùng nhau.
Mỗi chiều,đúng 5h em ghé nhà Bng đưa bé đi học-tối 10h lại trả bé về với song thân-thể hiện với song thân nhà bé rằng thì là 1 đứa con ngoan,1 người chồng tốt cho Bng sau này…!
Hai cụ nào có biết,ngày nào em vs con gái ngọc của 2 cụ cũng dành cho nhau 1h để…nắm tay,để kể những chuyện buồn,để nhõng nhẽo,để vòi vĩnh và…để cho 2 con tim non dại tiến lại gần nhau hơn bao giờ hết!
Những ngày tháng hạnh phúc nhất của bọn em nhanh chóng qua đi,kỳ thi tốt nghiệp đã gần kề…!
Buổi học cuối cùng,thay vì cùng lũ bạn đi chè chén,em đưa Ngh lên Đời Nghiêng-quán quen của 2 đứa!Gọi 1 ly cacao nóng cho mình,kêu cho bé 1 kem sầu riêng…2 đứa lặng lẽ nhìn nhau….Chắc các bác cũng biết,trước khi trải qua 1 chuyện gì đó trọng đại,mang tính chất quyết định đến tương lai thì mỗi người đều cảm thấy hồi hộp,1 chút run sợ và…khá nhiều hi vọng….
Em lên tiếng phá vỡ không gian nhẹ nhàng trên nền nhạc “Love is all around”(Bác nào hứng thú thì ra nghe thử nhé,em chưa post được link):
Mốt thi rồi,Nghi có sợ ko?
Bng:Hi,Nghi chỉ hơi run thôi.Nguyên thì sao?
E:Ng bình thường,năm nay tương đối nhẹ mà0
Bng:Ng thì ko lo rồi,Ngh ko tự tin lắm với môn Toán!
E: Ráng lên,đề ko quá khó đâu.Bám sát vào công thức là được.
Bng:Ng cứ làm như mình là người ra đề ko bằng!
E cười trừ,nắm lấy tay bé:ráng lên nè,Ng lúc nào cũng bên cạnh Ngh
Bng véo nhẹ vào tay e,thẹn thùng:Xí,đi thi mà bên cạnh ngta cho giám thị bắt há!
E ngồi sát vào Bng,choàng tay ôm lấy eo bé,Bng gục đầu vào vai e.Cả 2 cùng im lặng,nhưng hai đứa đều hiểu mình đã trao cho nhau nhiều thứ lắm….!
Các bác ạ,tình yêu ngày xưa trong sáng lắm,nhất là tình yêu học trò-trao cho nhau 1 nụ hôn đã là đắm đuối lắm rồi ợ,không như bây giờ tốc độ Liên Xô hóa ngày càng chóng mặt khiến các cô các cậu sớm đánh mất chính mình…!: Thanh:
Kỳ thi đã đến,bọn em vẫn thi cùng phòng,nhưng lần này thì tự lực cánh sinh thôi…Mặc dù khá vất vả với môn Sử,nhưng chung quy lại em vẫn vượt qua kỳ thi trong an toàn-không xảy ra sai sót nào đáng kể(chẳng bù với mấy ông trời con kia,ko quay cóp được nên kêu như nhà sập)
Vì ở quê,nên sau kỳ thi tốt nghiệp,em buộc phải lên SG để học 1 lớp luyện thi.Không riêng gì em,hầu như toàn bộ HS ở trường đều lũ lượt kéo nhau lên SG,từ các ông trời con thi tốt nghiệp chưa rõ đậu hay rớt đến các cô nàng tóc xanh đỏ tập đú với đời và….cả bí ngô của em….!
Trước hôm cả đám đi 1 ngày,trường tổ chức 1 buỗi tiệc chia tay nhỏ trước là để chửi bới 1 lần cuối sau nữa là dặn dò các ông các bà trước ngày khăn gói lên kinh kỳ đô hội…!
Chung quy lại vẫn là tạo cho bọn em 1 bữa nhậu,hát hò ra trò...có đứa còn tắm bia cho thầy nữa cơ.Đập phá từ 11h-14h,có kẻ nằm lại sa trường,có người trở về với 1 gương mặt ngu như…,còn 1 số ít là đủ tỉnh táo-hầu hết là nữ-trong số ít ỏi đó có em.
Em đưa bí ngô lên đập,đến đúng nơi mà 2 đứa hay đến…!Em mở cốp,lấy ra 1 hộp nhỏ,nhét vào túi và ra ngồi cạnh Bng:Mai đi rồi,Nghi buồn ko?
Bng im lặng nhìn xa xăm 1 lúc lâu rồi thở dài:Ko biết mình có giữ được nhau ko Nguyên?
E nắm lấy tay Bng:Sao lại ko?Chỉ cần tim mình có nhau là đủ,hiểu Ng nói gì ko?
Bng rưng rưng:Sợ Ng lên đó,Ng quên Ngh mất!
E cười khổ:khờ quá hà,ngta đâu phải như Điệp đâu mà lo?Với lại lên đó Ng ở gần chỗ Ngh mà,cuối tuần Ng chạy sang thăm,nghen!0
Bng:Thiệt nghen!?Ờ nè,lấy số di động Ngh lên đó còn liên lạc,chứ trên đó hok ai chuyền giấy cho đâu ^^!
E lấy vội cây bút ngoáy vào tay,Bng ngạc nhiên:ủa,sao hok mua máy đi,mai đi rồi mà?
E trả lời vội:tối về mama mới mua cho Ng > Bng cười,vẫn nụ cười của hơn 1 năm về trước-nụ cười làm tim 1 tên ngố loạn nhịp….!
E nắm lấy tay Bng:
Nhắm mắt lại đi,Ng có cái này cho Ngh nè!
Bng ngi ngờ:lại lừa kiss ngta phải hok?
E cười :không mà,nhắm mắt đi rồi biết!
Bng từ từ nhắm mắt,e lấy “cái nằm trong hộp nhỏ đang an tọa trong túi em” đeo vào tay Bng
.E còn nhớ rất rõ là trên nhẫn có dòng chữ mà e yêu cầu khắc:”Two shall be as one.always protects,always truths,always love!”(Bác nào muốn vừa rẻ vừa ấn tượng thì cứ nhẫn inox mà táng, nhưng lưu ý là yêu cầu khắc chữ cho độc và lạ nhé.Lúc mới nhận thì bình thường,nhưng khi về nhà,nằm ôm con gấu bong và mân mê nó thì mới nhận ra sự khác biệt…)
E và Bng ngồi bên nhau rất lâu,hứa hẹn nhiều chuyện…2 đứa chỉ chịu về khi mặt trời buông những ánh nắng yếu ớt cuối cùng lên mặt hồ….!
“Tạm xa nhau em nhé,chỉ cần con tim mình hướng về nhau thì dù có ở đâu mình cũng ko cô đơn,vì e và a đều đang ở trong tim nhau mà,phai ko em ??”
Chap7: Nhớ….!Những ngày tháng chờ đợi như vô tận!
Đêm hôm đó,mặc dù được mẹ tậu cho 1 em dế mới cáu cạnh nhưng e cũng ko mấy vui vẻ,ăn vội vài miếng cơm rồi lủi vào phòng!Cầm máy,nhắn cho Bng vài dòng:Ngh ah…Ng muốn khóc quá,hic T.T!
Em xin được giải thích ngoài lề 1 chút:số Nghi lúc chiều về e đã cẩn thận sao lưu làm 3 bản:1 để vào cuốn vở,1 vào notepad và 1 lưu vào Dt.
Đấy,với những đối tượng mà mình dành sự quan tâm đặc biệt thì các thông tin nên được sao lưu thành nhiều bản,giấu kỹ phòng kẻ gian và back up lại khi cần!
Tn rep đến rất nhanh:Ng sao vậy?Ngh đang ngồi 1 nhìn cái nhẫn nè(đấy,em bảo mà)
E:Um,đẹp hem
Bng:hok,nhưng lạ!Mấy dòng chữ ý nghĩa wá à…!Iu lắm!
Câu chuyện cứ thế tiếp diễn đến…12h đêm,em quyết định đột phá bằng 1 đường chuyền,à nhầm 1 tin nhắn :”Ngh ah….,Ng rất mong muốn được nói cùng Ngh rằng: A sẵn sàng đánh đổi tất cả để có Ngh,A giận rằng a ko gặp Ngh sớm hơn-để a có thể chăm sóc cho Ngh nhiều hơn,y thương Ngh nhiều hơn nữa….Ngh có hiểu cho tim A ko?”
Gửi tin đi mà lòng hồi hộp khó tả lắm,chờ…chờ…chờ…!20p sau,Bng rep:”E…E hiểu mà!Mọi chuyện cứ để thời gian trả lời nha a,đừng hứa hẹn nhiều sau này chỉ làm nước mắt rơi nhiều hơn thôi!”
Sau đó là nhiều mes mùi mẫn,tình củm!2h sáng 2 đứa đi ngủ mà miệng vẫn nở 1 nụ cười mãn nguyện(Gần 70k tiền mes,quá hãi)
Sáng hôm sau,mẹ làm 1 con gà cúng gia tiên,cầu cho thằng con đi chuyến này thuận lợi kiếm chút công danh với đời.
Ăn uống xong,mẹ đưa ra xe-nhìn lại toàn cảnh căn nhà lần cuối….thế là từ mai ko còn ở nhà nữa,không còn những buổi trưa nằm chạc ba cây mận tay cầm cuốn sách Sử ê a như “trẻ I Tờ” nữa rồi…..
Lên xe,nhìn lại mẹ 1 lần thật kỹ…dáng gầy gầy,gương mặt khắc khổ chịu đựng bao năm của mẹ làm em rơm rớm nước mắt.Lòng tự bảo lòng”phen này phải cố mà đậu,không thì có tội với mẹ.Thương mẹ lắm,mẹ ơi…”
Chiều hôm ấy,em lên đến bến xe miền đông.Sau một hồi hỏi đường lẩn quẩn,em leo lên buýt 14 về An Dương Vương!
Lần đầu tiên trong cuộc đời đi xe buýt,vừa nghe radio vừa nhìn ra cửa sổ xem phố phường (các bác có thể tưởng tượng em ngố đến mức nào rồi chứ ạ),bất giác thấy vui vui lạ!
Cuối cùng cũng vào đến trung tâm,nhận lịch học rồi vác balo về ký túc…xuống nhà ăn,nuốt cố chén cơm rồi về phòng,nhắn cho Bng!
Ngày đầu làm quen với phương pháp sư phạm mới,e gần như choáng ngợp với mọi thứ.Nhưng dần rồi cũng quen,em hòa nhập rất nhanh với mọi người….Xin ko nói thêm về khoảng thời gian em luyện thi,chẳng có gì đặc biệt đâu ạ.Đứa nào đứa nấy đều nai lưng ra mà học,cố nhồi nhét càng nhiều càng tốt…tối về tắm rửa cơm nước,luyện đề…!
Đêm về,em sống cùng điện thoại,bao nhiêu nhớ nhung được chuyển thành những mes mùi mẫn và chan chứa yêu thương cho Bng!
Chỉ tiếc 1 điều:em ko thể thực hiện lời hứa “cuối tuần sẽ xuống thăm Ngh 1 lần” vì quá xa,lại ko rành đường!Thế nhưng,có 1 lần em đã chạy mò mẫm gần 2h đồng hồ để gặp cho được bé vì 1 thứ…nhưng đó là chuyện của những chap sau…!
Hơn 2 tháng trời gặm nhấm nỗi nhớ,đếm những ngày tháng xa Bng…em trở thành 1 con người sống nội tâm,cặm cụi…!
Em yêu nhạc ngoại tự lúc nào không hay biết,hầu như đêm nào em cũng nghe “My Love”
Đến nỗi em thuộc làu lời,mỗi đêm lại lẩm nhẩm theo từng câu từng chữ:
” So i say a little prayer,
and hope my dreams will take me there,
where the skies are blue to see you once again,
My love” : "> : ">

Chap8: Đậu Đại Học.Niềm vui nhân đôi
Em bước vào kỳ thi đại học với 1 quyết tâm cao độ vì muốn thoát khỏi quê nghèo,vì muốn đỡ đần cho mẹ.
Năm đó,em thi Đại Học Công Nghiệp-khác với các bạn trẻ khác được cha mẹ đưa đi thi,lo lắng chăm sóc tận răng-em đi thi 1 mình…!Xin được nói ngoài lề 1 chút về kỳ thi đại học năm đó,chắc mọi người cũng biết DHCN là 1 trường lớn nhất nhì Gò Vấp…mặc dù đã ở Sài Gòn nhưng em chưa 1 lần đặt chân đến trường….vì 1 vài lý do chẳng đâu vào đâu!
Ngày đi làm thủ tục,em mò mẫm mãi ở cơ sở chính vì không cách nào tìm ra cái địa chỉ trong giấy báo:Trường THPT Trần Hưng Đạo…Lê Đức Thọ.
Ngày đó,em chưa bao giờ nghe đến khái niệm”Tiếp Sức Mùa Thi”,trong suy nghĩ của em đó là 1 vài sinh viên rảnh rỗi ko có việc làm nên ngồi đồng cho hết ngày,thậm chí e còn có suy nghĩ nên hạn chế tiếp xúc tránh những chuyện không hay…!
Đang lơ ngơ láo ngáo trước cổng thì 1 anh tiếp sức (TS) bước lại gần:
Bạn thi trường nào?Sao bạn ko vào làm thủ tục đi?
E gãi đầu:E thi trường này,nhưng mà e ko biết điểm thi của e nó ở chỗ nào!
TS:đâu bạn cho mình xem giấy báo!
E vội đưa ngay tờ giấy báo,những suy nghĩ tiêu cực khi nãy biến mất nhanh chóng.
Thế đấy các bác ạ,con người ta khi đang chơi vơi giữa dòng thì họ sẽ bám vào bất kì cái cọc nào xuất hiện-cho dù đó là cái cọc mục…!
Lướt qua tờ giấy báo,a cười rất hiền:Đợi mình tý,mình lấy xe đưa bạn đi!
15p sau,em có mặt tại điểm thi.Móc bóp,rút 20k đưa anh,nhưng anh từ chối:Cất đi bạn,ráng làm bài cho tốt.Sau này đậu,lên khoa quản trị kiếm mình.Thôi đi vô đi,mình về cơ sở trực chiến!
Lúc đó,em chỉ biết cảm ơn a rồi nhanh chóng lên phòng làm thủ tục!10h sáng,rời điểm thi ra ngã tư Lê Đức Thọ-Nguyễn Oanh ăn ngấu ngiến tô hủ tíu vì đói quá!Vừa ăn vừa ngía xem có cái bus nào chạy ngang ko,và kia….bus 32 Ngã Tư Ga-BX Miền Tây.Em mừng húm,thiếu điều nghẹn…thầm nghĩ:tuyệt,thế là kỳ này coi như xong!
Ăn xong,ra trạm đón xe,chọn 1 chỗ đẹp,trả tiền vé,ngồi nhìn đường và…nghĩ vẩn vơ!Có 1 hiện tượng lạ đang xảy ra trên chuyến xe mà em ko hề hay biết:khách vắng teo!Ngồi chán chê thì thấy mình được trả tại bến Ngã Tư Ga,phẹ….cái tật xớn xác mà còn tự cao…hic!
Đành bấm bụng ngồi thêm 1 lượt nữa,trong cái rủi có cái may các bác ợ,em móc điện thoại ra canh giờ!
1 tiếng 20p sau,e xuống trạm Mũi Tàu-Phú Lâm!Chậc…thế là mai đi từ 5h,phòng kẹt xe nữa!
Tối hôm đó sau khi chuẩn bị đồ nghề,gọi cho mẹ thông báo tình hình:
Mẹ à,mọi chuyện ổn cả,con vẫn ở trung tâm,mẹ yên tâm nhé!
Mẹ dặn dò vài câu rồi tắt máy!Nhắn 1 tin cho Bng:”Thi tốt nha,y nhìu!”
Em vượt qua kì thi 1 cách êm thắm,mặc dù khá mệt mỏi do dậy sớm cà ngồi xe quá lâu,cộng thêm tâm lý căng thẳng nên nhìn e như kẻ mất hồn!E thèm về nhà,thèm được ăn cơm mẹ nấu,và…nhớ bí ngô hơn bao giờ hết….thu dọn hành lý rồi về nhà!
Chiều hôm đó,nhận tin của Bng:”A ơi!E về tới rồi,tối nay lên với e nha!”
E rep tin trong trạng thái nữa tỉnh nửa mê:”Ừ,tối A lên”
Lên thăm bé,bố mẹ bé cũng hỏi han vài chuyện xoay quanh thi cử,bài vở….Tối hôm đó,bọn em không đi đâu cả,ngồi xích đu nhà bé,2 đứa tựa đầu vào nhau…kể cho nhau nghe những ngày tháng vừa trải qua.
Cứ như thế gần 1 tháng chờ kết quả thi,mỗi chiều e đều đến nhà Bng,có hôm thì đưa e đi chơi,có hôm ở nhà cùng bé đến tận khuya!
Trong mắt bố mẹ của gấu(bắt đầu từ bây giờ,em sẽ thay đổi cách xưng hô từ “bé” sang “gấu” nhé,các bác lưu ý) em là 1 thằng con trai chững chạc,có chí hướng,hiếu thảo,ect….!
Không lâu sau đó,giấy báo đậu DH gửi về nhà…em đậu tài chính ngân hàng với số điểm suýt soát (18.5)mừng lắm mọi người ạ….!Mẹ vui đến phát khóc,ko vui làm sao được-cuối cùng thì đứa con trai ko cha,từng 1 thời lầm lỗi cũng bước vào cổng đại học,xen lẫn niềm vui ấy là nỗi lo mới:nỗi lo cơm áo,gạo tiền cho em lên đường nhập học…!
Gấu cũng đậu Cao Đẳng Tài Chính Hải Quan(trượt DH vì thiếu 1.5 điểm),như thế cũng vui rồi…!
Thật ra gấu em học bình thường thôi các bác ợ,chỉ thật sự nổi trội mỗi môn ngoại ngữ..còn lại thì trung bình khá…(Hình như gái đẹp thì ko được thông minh cho lắm...)
Bọn em quấn lấy nhau,gia đình 2 bên cũng đã đồng ý cho đôi trẻ chính thức tìm hiểu!Nếu mọi người là em lúc đó,tin chắc rằng cũng phải thốt lên:ôi ta hạnh phúc quá….,và…niềm vui ấy,những giây phút ấy em gọi là”niềm vui nhân đôi”
Chap9: Xa nhà…!
Em và Bng lên SG ko lâu sau đó,thu xếp chỗ ở cho gấu xong em về lại Gò Vấp.
Những ngày đầu nhập học,em ở ké nhà thằng bạn cũ năm 11 thứ nhất để tiện đi học thể dục+giáo dục quốc phòng…phòng thì bé tý nhưng nhét đến 5 tên,nóng nực &chật chội không thể tả!
3 tuần sau,em chuyển xuống Dương Quảng Hàm cùng với 1 nhóm bạn mới quen!Đó là 1 khu nhà trọ 3 tầng nằm cuối 1 con hẻm,nhìn bề ngoài rất hoành tráng,trên sân thượng là 1 quán café tương đối lớn(cái khu nhà trọ này gần trung tâm thể hình bến cát,nếu thím nào ở khu này chắc biết-trời mưa thì ngập,trời nắng thì bụi,dân cư phức tạp…..!
Chủ cũ,đúng hơn là người thuê trước đó chưa kịp dọn đi nên xin bọn em cho nán lại ít hôm…
Bản chất thật thà,lại thương anh ta ko có chỗ ở nên bọn em ko ngần ngại gật đầu,có đâu ngờ đó là sai lầm lớn của 4 tên ngố nhà quê!
Tối hôm đó,bọn em cũng làm ít mồi-gọi là mồi cho nó oai,chứ thật ra toàn đậu phộng,1 dĩa gỏi vịt và 2 lít chuối hột.Mấy anh em ngồi chén tạc chén thù,tâm sự chém gió ầm ĩ…cũng vui^^!
Khi những ly rượu cuối được rót ra,khi các chàng trai hừng hực máu lửa bắt đầu nói nhảm…thì…ông anh hà bá “ở ráng” bắt đầu rưng rưng nước mắt:
Anh thấy mấy em vui thế này mà tiếc quá,phải chi gặp bọn em sớm thì hay,hồi trước ở với mấy đứa kia nó phá quá nên a đuổi hết.Giờ lỡ đặt cọc phòng khác trên kia rồi,ko ở được vs mấy đứa,tiếc quá!
Mấy thằng nhao nhao:thì lên nói người ta 1 câu anh,tụi em cũng thích anh,ở đây zui mà!
Vẫn giữ gương mặt buồn rười rười,hắn thở dài:em ơi,tiền cọc 500k,giờ ko dọn lên là mất luôn!Hơn nữa tháng này a chưa có lương,nếu mất số đó thì mệt lắm!
Thằng Quý “chó” to mồm:mọe,có 500k,xá gì!A ở đây,tụi này góp tiền phòng tháng này cho!(phòng em có 2 Quý,! Quý Bình thuận cả bọn gọi là Quý “chó”,Quý Hải Dương gọi là Quý “đĩ”.Tên nó hơi tục 1 tý,mong mod đừng ban em)
Cả bọn hưởng ứng luôn:Tới luôn a,sợ gì!
Hôm sau,cả đám gom tiền.Mỗi thằng nôn ra 450k cả tiền điện nước,trong đó có 100k cho ông “ở ráng”.
Lại 1 lần nữa thật thà,chân chất đưa toàn bộ tiền cho hắn:Anh ở đây lâu rồi,có gì anh cầm tiền ra đóng luôn nha!
Hắn lắc đầu quầy quậy:ko,bọn em mang ra đi,còn ở lâu dài,phải làm cho quen chứ!
Sau 1 hồi đùn đẩy ỉ ôi,hắn cũng cầm.Nhưng chưa đóng vội vì:”2 ngày nữa mới đúng hạn,nộp sớm tháng sau lỡ kẹt khất khó…cuộc sống sv nhiều khi ko biết trước được,mấy đứa còn phải học hỏi nhiều”.
Khốn thật,lúc đó cả bọn còn gật đầu tán đồng,mà em đoán chắc là thằng nào cũng thầm nghĩ ông này biết tính toán,kinh nghiệm lắm….!
Hôm sau,bọn em đi học hết(học kỳ I nhà trường cho học kiểu niên chế,nên cả bọn học chung).Trưa về,phòng khóa,cả bọn đi ăn rồi về nằm!Cũng thắc mắc sao ông kia chẳng thấy đâu,nhưng lại nghĩ:chắc ổng đi chơi đâu đó,lo làm gì!
Sáng ngày tiếp theo,trước khi đi học Thuần ngố gọi cho hắn:Anh à,hôm nay hạn nộp tiền nhà,a thu xếp về nộp nhé!
Hắn trả lời ngọt:ừ,tý anh về ngay,mấy đứa cứ đi học đi!
Tầm 10h,Thuần ngố nhận tin:Anh nộp rồi đó,giờ anh có việc đi công tác gấp,mấy đứa ở nhà cửa nẻo cận thận nha.A đi ít ngày rồi về Ae nhậu!
Sao trùng hợp thế nhỉ?Đáng ra lúc này bọn em phải về ngay,nhưng cũng cái bản tính thật thà,cả bọn chẳng nghĩ nhiều,học tiếp!
Tiếp
Trưa hôm đó,sau khi nhai hết 6 tiết,cả bọn chui luôn vào quán cơm để dập làn sóng biểu tình trong dạ dày.
Về phòng, há hốc mồm khi thấy đồ đạc bị lục tung,toàn bộ đồ đạc của lão kia ko cánh mà bay….May mà lúc đó mới lên học,chưa đứa nào có máy tính hay những vật dụng có giá trị khác…chứ ko thì….!
Quan trọng hơn cả là phiếu báo tiền nhà tháng này nằm chỏng queo trên kệ,cả bọn nhìn nhau ko nói câu nào…Thôi,thế là ăn thịt lừa cả đám rồi…tìm đủ mọi cách để liên lạc,truy lùng tên kia nhưng….bóng chim tăm cá,biết tìm đâu!
Chiều hôm đó,toàn bộ tài sản được huy động!Trong 4 đứa thì Quý chó là khá nhất,nó móc bóp đếm 10 tờ 100k rồi nói:
Đó,tại tao đầu têu mà tụi mình mắc lừa,còn 1tr5 đưa 1 tr đó!
Thuần ngố rút bóp 700k:tháng này còn nhiêu đây,thôi kệ,tới đâu hay tới đó.
Em cũng ngửa bóp:còn 600!(lúc mới lên em đã
<<1234 ... 6>>
Bạn có thích [Truyện]Em Cô Ấy Và Chúng Ta?
Chia sẻ:  
Cùng Chuyên Mục :
[Truyện ngắn] Những mối tình đã qua
[Truyện]Em Cô Ấy Và Chúng Ta
[TRUYỆN NGẮN]THE DAY YOU WENT AWAY
[Truyện Ngắn]EM GÁI CỦA TRỜI
[Truyện]MỐI TÌNH ĐẦU
Nocturne - Một Ký Ức Đẹp.
[Truyện Teen]Chị Ơi Anh Yêu Em
[Truyện]Bảy Ngày Làm Gia Sư
Tải game bằng UC Browser không bao giờ bị lỗi không thể tải tệp tin
HOMEMap
• Từ Khoá :
Ads:Nhà tài trợ
 Tải phần mềm xem Clip nóng + shock + ... chỉ với 500đ
Soạn tin: DL H10731 gửi 8009 hoặc nhấn vào đây [Tải ngay]
• LIÊN HỆ
•Phone: 01685.962.613 [SMS]
•Email: HoTro.FcZing@gmail.com
U-ONC-STAT
Hosting By Xtgem.Com
© 2012 Fczing.Mobie.In
Text Link:Game Online|Game Offline|Game Kinh Điển|Tử Vi 2013|
HOMEMap
• Từ Khoá :
 Tải phần mềm xem Clip nóng + shock + ... chỉ với 500đ
Soạn tin: DL H10731 gửi 8009 hoặc nhấn vào đây [Tải ngay]
Chia sẻ:  
BBCode:

Link:
• LIÊN HỆ
•Phone: 01685.962.613 [SMS]
•Email: HoTro.FcZing@gmail.com
U-ONC-STAT
Hosting By Xtgem.Com
© 2012 Fczing.Mobie.In